Aug042024

Fr Thắng nguyễn Như MSC

CHÚA NHẬT TUẦN 18 – NĂM B
Khi ấy, dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có mặt ở bờ biển hồ Ga-li-lê, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người. Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói : “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy ?” Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.” Họ liền hỏi Người : “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn ?” Đức Giê-su trả lời : “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.” Họ lại hỏi : “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông ? Ông sẽ làm gì đây ? Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép : Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.” Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.” Họ liền nói : “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.” Đức Giê-su bảo họ : “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ !” (Ga 6:24-35)
Chúa Giê-su làm phép lạ để bày tỏ tình thương vô bờ của Thiên Chúa và thiên tính của Ngài. Câu chuyện được thuật lại trong Bài Tin Mừng hôm nay xảy ra ngay sau biến cố Chúa Giê-su làm phép lạ nuôi hơn năm ngàn người từ năm chiếc bánh và hai con cá. Dân chúng kéo đến với Chúa Giê-su và xin Ngài tiếp tục làm phép lạ để thoả mãn mọi nhu cầu cuộc sống của họ.
Có lẽ, giống như đám đông theo Chúa Giê-su, chúng ta có nhiều mối bận tâm cho cuộc sống hằng ngày cũng như nhiều khát vọng vinh hoa phú quý cho bản thân và gia đình mình. Tuy nhiên, những mối bận tâm và khát vọng đó luôn là vô tận.
Khi đói, ta mong sao có đủ ăn. Khi có đủ ăn rồi, ta lại muốn ăn ngon hơn và sang hơn. Khi còn đi bộ, ta chỉ mong có được một chiếc xe đạp. Khi có xe đạp rồi, ta lại mong có xe gắng máy, rồi muốn có xe hơi nhanh hơn, tiện nghi hơn, và đẳng cấp hơn. Có lẽ, ai trong chúng ta đều có kinh nghiệm mơ ước một điều gì đó, nhưng lại chán nó khi có được nó. Sau đó, chúng ta lại mơ ước những điều khác. Cứ như thế, chúng ta đã bị cuốn vào vòng xoáy của mơ ước do chính chúng ta tạo ra. Có thể nói càng nhiều khao khát đời sống vật chất, chúng ta càng sống xa bình an và hạnh phúc đích thực vì chúng ta đã trở thành nô lệ của chính mình.
Ngoài ra, chiến tranh, bạo lực, khủng bố, và bách hại là những dấu chỉ cho thấy con người đang đói yêu thương và chăm sóc và đang khát công lý và hoà bình. Có một sự thật không thể phủ nhận là không gì có thể lấp đầy những khao khát vô tận đó của con người ngoại trừ Thiên Chúa.
Vì lẽ đó, Chúa Giê-su đã mời gọi chúng ta đừng chỉ sống dựa vào thứ lương thực mau hư nát nhưng vào lương thực trường tồn đem lại sự sống đời đời, đó là chính Ngài: “Tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ !”
Đến với Chúa Giê-su Bánh Trường Sinh, chúng ta sẽ được nuôi dưỡng trong ân sủng khi lãnh nhận Mình Máu Thánh của Ngài. Tin vào Chúa Giê-su, chúng ta sẽ trở nên một với Ngài là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống.
Nên một với Chúa Giê-su là Đường, chúng ta sẽ không bị lầm đường lạc lối. Nên một với Chúa Giê-su là Sự Thật, chúng ta được sống trong tự do khỏi mọi ràng của sự bất chính. Nên một với Chúa Giê-su là Sự Sống, chúng ta sẽ được sống một cuộc sống trọn đầy và ý nghĩa.
Xin cho mỗi người luôn khao khát một mình Chúa Giê-su Bánh Trường Sinh và tin vào Ngài đang hiện diện trong Bí Tích Thánh Thể ngày một hơn ngỏ hầu mọi khát vọng sâu thẳm nhất của chúng ta được lấp đầy bằng chính tình yêu và ân sủng của Ngài. Amen.
Trong tâm tình đó, chúng ta cùng lắng nghe một ca khúc rất tâm tình và ý nghĩa “Hãy Đến Với Ta,” một sáng tác của hai nhạc sĩ Đinh Công Huỳnh và Huỳnh Minh Kỳ, do ca sĩ Tuý Vân trình bày.
Nguyện chúc một tuần mới nhiều niềm vui và ân sủng của Chúa!
“Nhận nhưng không, cho đi nhưng không.” Mong cả nhà cùng chung tay làm cho Lời Chúa được vang xa bằng cách chia sẻ bài suy niệm này đến những ai cần nhé. Xin cám ơn. Thắng, msc.